Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2011

Tản mạn Mưa!!!

Mưa. Nghỉ học thêm. Haizzz!!! Mình đi được nửa đường rùi. Phải quay về thôi.
Vừa định quay xe chạy về thì bỗng bắt gặp một cảnh vừa quen vừa lạ.
Con đường ta đi học, ta đã đi qua nó hàng ngàn lần. Sao hôm nay lạ quá. Àh phải rồi, bức màn mưa phủ lên làm nhòe đi mọi vật, khung cảnh mờ ảo là đây ( có lẽ thế với người cận ).
Đường hôm nay buồn lạ. Quốc lộ 53 mà vắng teo. Không một bóng trẻ con nô đùa trên sân chung cư, không một quán chè hay xe nước mía nào ven đường. Àh phải rồi, mưa mà chơi đùa, buôn bán gì. Nhưng lâu lâu cũng có vài chiếc xe chạy ngang, cắm đầu cắm cổ chạy, ko mua cái gì cả. Haizzz, rồi ngày nay sao mà bán buôn gì đây.
Bỗng sáng lên, bầu trời như nứt ra từng mảnh. Rồi "Đoành!!!". Tiếng nổ như muốn xé cả tai. Rồi một tiếng con nít khóc ré lên. Haizzz, mưa làm chi làm khổ nhiều người thế.
Nhưng...
Mưa lại làm cho không khí mát mẻ hơn, chả bù với cái nắng thiêu đốt của buổi trưa. Cây cối đung đưa như reo hò mừng một buổi tiệc hoành tráng sau một tháng ăn chay.
Mưa đến báo hiệu mùa xuân sắp nhường chỗ cho mùa hè. 3 tháng hè sẽ là thời gian tuyệt đẹp với học sinh <12. Chỉ cần vài trận nữa thôi là lũ nhóc sẽ có thể tắm mưa thỏa thích rồi. Nói mới nhớ, lúc bé ta cũng thích tắm mưa lắm, cả giờ cũng thế, nhưng lại không có thời gian để tắm thỏa thích.
....
Càng nhìn sao cảnh lại càng giống buổi tối đó nhỉ. Trời cũng tối tối, cũng mưa. Có 3 người, 1 chiếc xe đạp, một chiếc xe máy đứng dưới mưa. "Tôi không chọn ai cả" rồi em lại nhảy lên xe thằng lưu manh để nó chở đi.....Lúc đó sao nhỉ? Đau, buồn...Rồi dầm mưa về nhà...Rồi thời gian dần trôi, thằng lưu manh đó cũng chán em. Ta biết mình vẫn còn yêu em, nhưng tại sao lại không thể đến và nói chuyện với em??? Haizzz, con người là thế, luôn cứng đầu là khó hiểu...
Thôi không nhìn nữa, tiếp tục thì buồn mất. Dầm mưa về nhà...
Đường lờ mờ phía trước, kính nhòe nước. Ghét! Gỡ ra luôn. Mọi thứ như ảo ảnh hiện ra trước mắt. Một màu trắng đục bao trùm lên cảnh vật thêm làn gió lạnh buốt đưa đẩy hạt mưa làm những thứ trước mắt thoắt ẩn thoắt hiện
Nghe đâu đó ai nói mưa hiểu được những nỗi niềm trong mưa. Mưa ơi! Giờ mưa có hiểu được nỗi lòng ta không? Có cách nào không? Giúp ta với....

1 nhận xét: